Em đã sai vì không phá thai

Thành là một người đàn ông gần 40 tuổi, tương đối thành đạt, cao ráo, con nhà giàu có, gia giáo. Chỉ có điều Thành khá kén chọn. Nắm được “con mồi”, bằng mọi cách Hạnh phải giữ anh cho chặt để không rơi vào tay người khác.


Hạnh là gái xứ Tuyên (Tuyên Quang), cô vừa xinh đẹp, lại học giỏi. Ngày bước chân xuống Hà Nội học đại học, Hạnh đặt ra cho mình những kế hoạch như khi ra trường phải có một công việc thật tốt, tích góp tiền mua nhà mà không phải trông chờ vào nguồn chi viện cuả gia đình... Nhưng bản thân gia đình Hạnh ở quê chỉ ở mức bình thường nên không thể cho Hạnh được những thứ vật chất mà cô mong muốn. Nhận thấy bản thân có chút nhan sắc lại học hành tử tế, Hạnh lao đầu vào kiếm tiền, vừa chăm chút cho bản thân thật xinh đẹp.



Hạnh toan tính kiếm tìm những người đàn ông giàu có và cố gắng nắm đằng chuôi để có những khoảng tiền tiêu xài thoải mái cho bản thân. Tuy nhiên, ý thức được sự may rủi trong trò chơi này nên Hạnh cố gắng "giữ mình" trong khả năng có thể. Không phải ai cô cũng buông thả để trục lợi cho bản thân.



Hạnh "quán triệt" suy nghĩ: tiền mình làm thì để dành, còn ăn tiêu thì cứ dùng tiền người khác. Để làm được điều này, Hạnh lựa cho mình những đại gia khá đứng tuổi, có vợ con đề huề nhưng thích các cô gái trẻ để “ong bướm” vui vầy giải khuây.



Hạnh nghĩ lúc trẻ mà mình không vui chơi, tận hưởng thì biết đâu đấy ngày mai hoặc khi về già muốn cũng không được. Thà mang tiếng “già nhân ngãi non vợ chồng”, chơi chán rồi bỏ còn hơn phải sống trong khổ sở, nghèo đói.
Tuy nhiên tuổi thanh xuân cộng với sắc đẹp theo năm tháng rồi cũng phai mờ. Hạnh nhận thức được điều này nên cô lại phải lên kế hoạch khác cho đời mình. Đó là kiếm tấm chồng để "phòng thân".



Nhưng đúng là trời không chiều lòng người. Dù mục tiêu đề ra có đường đi nước bước rõ ràng song Hạnh vẫn phải trầy trật mới có thể thoát thân được khỏi tay mấy đại gia vừa già, vừa cáo. Thật sự bỏ họ, Hạnh vô cùng tiếc nuối vì đó là “mỏ vàng” dễ đào.


Thành là một người đàn ông gần 40 tuổi, tương đối thành đạt, cao ráo, con nhà giàu có, gia giáo. Chỉ có điều Thành khá kén chọn. Nắm được “con mồi”, bằng mọi cách Hạnh phải giữ anh cho chặt để không rơi vào tay người khác.



Quả thật đường đi nước bước của Hạnh rất được ông trời “cưu mang”. Trong một lần đi chơi cùng bạn bè, Hạnh cố gắng chuốc rượu cho Thành. Chẳng biết vô tình hay hữu ý, anh cũng dễ dàng uống đến say ngất ngây để sập bẫy của Hạnh.
Thành say nhưng vẫn biết Hạnh đã lôi anh lên giường. Với âm mưu giữ chân anh bằng một đứa con và lễ cưới, mọi thứ diễn ra tốt đẹp đúng theo ý muốn của Hạnh. Hai tháng sau, Hạnh thông báo có bầu và giục Thành đưa gia đình đến hỏi cưới.



Đến lúc này, mọi thứ không còn dễ dàng như Hạnh tưởng. Gia đình Thành vốn gia giáo, họ không muốn có một cô con dâu mang bầu bước chân vào nhà khi chưa có đám cưới đám hỏi nào. Sau một thời gian Thành ra sức thuyết phục, bố mẹ anh miễn cưỡng chấp nhận Hạnh. Song họ ra điều kiện cho hai vợ chồng phải thuê một căn nhà khác để sống, chứ không cho phép con dâu đặt chân vào nhà. Ban đầu, Hạnh vô cùng tự ái trước thái độ của nhà chồng. Nhưng rồi cô tặc lưỡi: "Cứ đạt được mục đích của mình là ổn rồi, chịu thiệt một chút cũng không sao".


Cuộc sống sau đám cưới cứ thế trôi qua, cái thai cũng lớn dần. 3 năm sau khi sinh đứa con trai đầu lòng, Hạnh lại sinh thêm một cô con gái xinh xắn. Đúng là vợ chồng sống với nhau “mưa dầm thấm lâu” mới bộc lộ rõ bản chất.



Trước nay, Hạnh vốn được đàn ông cung phụng, chiều chuộng, trong khi đó chồng Hạnh lộ dần vẻ công tử lười biếng. Anh không còn là người hoạt bát và phong độ như xưa nữa. Tất cả những gì anh có được trước đây phần lớn đều nhờ vào bố mẹ. Sau một vụ làm ăn thua lỗ, kinh tế gia đình gặp nhiều khó khăn, Thành chán chường, lại đi tụ tập bạn bè rồi sinh ra tật nhậu nhẹt, đi thâu đêm suốt sáng không đoái hoài gì đến vợ con. Đúng lúc này, bố mẹ chồng tuyên bố giờ Thành đã có gia đình riêng thì vợ chồng tự bảo ban nhau làm ăn, bố mẹ già rồi không giúp được mãi...



Vì quá nhiều áp lực trong cuộc sống cơm áo gạo tiền, con cái nheo nhóc, Hạnh mệt mỏi nên thường xuyên nổi cáu mỗi khi thấy chồng có mặt ở nhà. Hạnh từng chửi chồng là đồ vô dụng, còn chồng mắng Hạnh là đồ mất nết. Rồi khi cô chửi anh là thằng đàn ông không ra gì, anh quay qua quát Hạnh: "Cô xem lại mình đi, xem đứa con cô sinh ra có phải là con tôi không?"... Cứ thế, mẫu thuẫn gia đình Hạnh ngày càng đi vào ngõ tối. Chuyện Hạnh có bầu trước khi cưới thường xuyên được chồng lôi ra để mắng nhiếc Hạnh là loại con gái hư hỏng.



Không chịu được những lời nhiếc móc của chồng, Hạnh đưa hai con đi xét nghiệm ADN. Cầm kết quả xét nghiệm trên tay, Hạnh quăng thẳng vào mặt anh để chứng minh hai đứa chính xác là con của anh. Sau đó cô thu dọn quần áo của ba mẹ con, xách va li ra khỏi nhà và không có ý định quay trở lại.



Hạnh tự nhủ giá như ngày đó mình không toan tính thì giờ chắc con cái đã không phải chịu cảnh chia ly...

Bình luận

Mới hơn Cũ hơn